Trong tác phẩm nhập môn thông diễn học triết học viết theo quan điểm lịch sử, Jean Grondin thảo luận về những nhân vật lớn từ Philo đến Habermas, phân tích những xung đột giữa những trường phái thông diễn khác nhau, và cung cấp một phê bình thuyết phục về quan điểm của Gadamer với lịch sử thông diễn học, mặc dù xét theo cách khác quyển Chân lý và phương pháp của Gadamer là hình mẫu của cách tiếp cận của Grondin.
Grondin bắt đầu khảo sát tổng quan về các nhà tư tưởng triết thế kỉ XIX như Philo, Origen, Augustine, Luther, Flacius, Dannhauer, Chladenius, Meier, Rambach, Ast, và Schlegel. Sau đó, ông bàn nhiều hơn về các gương mặt lớn của thế kỉ XIX như Schleiermacher, Böckh, Droysen, và Dilthey. Có những chương ông bàn riêng về Heidegger và Gadamer cũng như có những phần thảo luận ngắn hơn về Betti, Habermas, và Derrida. Bởi vì là người đầu tiên chú ý kỹ các nhân vật tiền-lãng mạn, Grondin có thể chứng minh rằng người ta không thể xem lịch sử của thông diễn học là một quá trình ổn định, dần dần theo hướng phổ quát hóa hoàn toàn. Quyển sách của ông chứng minh rằng ngay cả trong giai đoạn sớm, các nhà tư tưởng thông diễn thừa nhận tính cách phổ quát của sự diễn giải ‒ đã từ lâu trước Schleiermacher, thông diễn học thì mang tính triết học, chứ không đơn thuần chỉ là thực hành. Khi duyệt lại và chỉnh sửa trình bày tiêu chuẩn này, quyển sách của Grondin không chỉ đơn thuần giới thiệu mà còn là xét lại, vừa phù hợp với người mới học vừa phụ hợp với người nghiên cứu đã lâu trong lĩnh vực này.
Giao hàng toàn quốc
Tiếp tục mua hàng